Một lúc lâu sau, chiếc phi cơ chở Mạc Phàm, đám Âu Dương Nhược Tuyết hạ xuống giữa một đảo nhỏ, phía trước một hồ nước vạn mét vuông.
- Trần tiên sinh, sơn động mà ông nói ở dưới hồ nước sao?
ế ầÂu Dương Nhược Tuyết phóng thần thức quét một vòng xung quanh, hỏi.
Thần thức của cô ta đã đảo qua khắp hồ nước, nhưng không phát hiện ra sơn động nào.
- Âu Dương tiểu thư đừng gấp.
Trần Phàm Không giống như đã sớm dự đoán được sẽ như vậy.
Ông ta tới bên cạnh một cây nhỏ như chuối tây, hái một số lá màu đỏ xuống.
- Để lá này ở trước mắt là có thể thấy được.
Trần Phàm Không chia đám lá màu đỏ cho mọi người, nói.
Ngoại trừ Mạc Phàm ra, những người khác đều nhíu mày lộ ra chút nghi ngờ.
- Dùng hai mảnh lá cây là có thể nhìn thấy, sao có chuyện này được.
Âu Dương Nhược Tuyết nói với vẻ khinh thường.
Dùng một số lá cây đặc biệt cộng thêm một số thứ tương tự Ngưu Nhãn Lệ để xoa mắt, có thể mở Thiên Nhãn, nhìn một số thứ mắt thường không thể nhìn thấy được, sao cô ta lại không biết loại phương pháp này.
Nhưng những thứ tương tự ẩn hình, trận pháp mê hồn này chỉ có thể lừa gạt mắt thường, sao có thể lừa được thần thức của tu sĩ.
Một khi có thể phóng thích thần thức, vốn dĩ không cần phải dùng công cụ khác.
Thần thức của cô ta không phát hiện được sơn động, hai mảnh lá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689626/chuong-1166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.