Mạc Phàm vừa nói những lời này, sắc mặt không ít người thay đổi, khó mà tin vào lỗ tai mình.
- Tôi không nghe nhầm đấy chứ?
- Anh không nghe nhầm đâu, quả thật tiểu tử này muốn đập xe Tiêu thiếu.
Một người đứng bên cạnh nơm nớp lo sợ nói.
Tiêu Vấn Triều đã nói thân phận của mình, vậy mà tiểu tử này còn phá xe đám Tiêu Vấn Triều, không phải tiểu tử này tự tìm đường chết sao?
Lúc này cho dù Mạc Phàm xin lỗi, cũng phải xem tâm tình của Tiêu Vấn Triều, phá xe Tiêu Vấn Triều, cả Hoa Hạ không có người cứu được tiểu tử này.
Cho dù là vì bạn bè, vậy cũng không được.
Đừng nói là bạn bé, cho dù cha đắc tội Tiêu Vấn Triều, cũng không thể ra mặt thay cha, nếu không chỉ biết đưa tới họa sát thân.
Còn nữa, bạn bè thì đáng giá mấy đồng.
- Tiểu tử, cậu đây là…
Một chú tốt bụng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói.
Nói xong ông ta thở hổn hển rời đi.
Ở đây không còn gì hay nữa, Mạc Phàm chết chắc rồi.
Mắt Sử Hàng càng mở to, hoảng sợ nhìn về phía Mạc Phàm, thân thể không tự chủ được run rẩy.
- Lão đại, anh ta, anh ta, là thủ, thủ đô, đừng, đừng…
Giọng Sử Hàng hơi run, rõ ràng là bị những lời Mạc Phàm nói dọa sợ không nhẹ.
Sắc mặt đám người đàn ông tóc đỏ hơi sửng sốt, bọn họ gặp chuyện như vậy không ít.
Trên cơ bản vừa nghe thấy tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689306/chuong-846.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.