Gần như tất cả mọi người đều thất thần nhìn Mạc Phàm, tựa như nhìn một con quái vật.
Người mà không ai dám chọc, Mạc Phàm không chỉ đập nát xe của người ta, còn đánh thuộc hạ của người đó nữa.
- Chuyện này…
- Tiểu tử này xong rồi.
Những người xung quanh người đàn ông tóc đỏ cũng sửng sốt, Mạc Phàm quá mãnh rồi.
- Tiểu tử, nhanh bảo thuộc hạ của cậu bỏ tay ra, nếu không lão tử sẽ khiến các người sống không bằng chết.
Người đàn ông tóc đỏ cầm tay như kìm thép của A Hào, khuôn mặt sưng đỏ cau có, giận dữ hét.
Từ sau khi theo Tiêu Vấn Triều, có khi nào anh ta bị người ta chỉnh như vậy?
- Tôi khiến cậu chết trước.
A Hào trừng mắt, tay hơi dùng lực.
Một đám ngay cả Mạc Phàm là ai cũng không biết, còn dám vô lễ với Mạc Phàm như vậy, muốn chết à.
Khuôn mặt người đàn ông tóc đỏ đỏ bừng, hai chân dùng sức giẫm đạp.
Đám người này nhìn người đàn ông tóc đỏ sắp hít thở không thông, sắc mặt thay đổi, nhao nhao nhìn về phía Tiêu Vấn Triều.
Trong đám bọn họ thân phận mỗi người cũng không kém, nếu không đã không có khả năng ở cạnh Tiêu Vấn Triều.
Nhưng người có quyền nói chuyện nhất ở đây là Tiêu Vấn Triều.
Tiêu Vấn Triều nhíu mày, khuôn mặt không có chút gợn sóng lóe lên ánh sáng lạnh, nhìn chằm chằm Mạc Phàm.
- Lá gan của cậu rất lớn, nhưng buông cậu ta ra.
Anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689307/chuong-847.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.