Mạc Phàm nhìn rất bình thường, không ngờ vừa ra tay khẩu khí lớn như vậy.
Không chỉ ra tay hào phóng, còn chơi lớn nữa.
- Tiểu tử, cậu chắc chắn cậu đền được xe chúng tôi sao?
Người đàn ông tóc đỏ hơi nhếch miệng, cười nói.
“Ha ha.” Mạc Phàm cười mà không nói.
Nếu hắn không đền được xe của mấy người này, vậy không ai có thể đền nổi.
- Mạc tiên sinh chúng tôi bồi thường được hay không, phải xem các cậu có dám đánh cược không.
A Hào trầm giọng nói.
- Được rồi, vậy tôi đoán các cậu không dám, tôi xem các cậu đập bể xe của chúng tôi thế nào.
Người đàn ông tóc đỏ cười lạnh lùng nói.
Anh ta vẫy tay, bảo những người đứng bên cạnh xe tản ra.
Anh ta muốn nhìn xem Mạc Phàm đập nát xe bọn họ thế nào.
Những người còn lại nghe thấy vậy đều cười đắc ý, vội vàng tránh ra khỏi xe, bộ dạng không sợ hãi đợi Mạc Phàm đập bể.
Không ít người xung quanh nghe thấy đám Mạc Phàm nói chuyện nhanh chóng đến vây quanh.
Phần lớn người ở khu phục vụ là lái xe mệt mỏi, xuống đây nghỉ ngơi một lát, có việc vui như vậy đâu thể bỏ qua.
- Tiểu tử, đập đi.
Có người ồn ào nói.
- Đi đi.
Mạc Phàm liếc mắt ra hiệu với A Hào nói.
A Hào gật đầu, lập tức đi đến bên xe thể thao của người đàn ông tóc đỏ.
A Hào còn chưa đến bên xe, có vài người đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689305/chuong-845.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.