- Cái gì, linh hồ trăm năm?
Có người kinh hãi kêu lên.
Đám người Tiêu Dật Trần lại sửng sốt, cả đám người nhìn tiểu hồ ly chăm chú, mắt mở to.
Người bình thường nuôi sủng vật, nuôi các loại như mèo, chó, thỏ, chim.
Kẻ có tiền nuôi chó và chim quý hiếm, thứ nhất là để đỡ cô đơn, thứ hai là biểu lộ thân phận của mình.
Người có quyền thế, giống vương tử nước ngoài hay thổ hào đều nuôi một số động vật người bình thường không nuôi được hay không dám nuôi, ví dụ như sư tử, lão hổ, báo và mãnh thú.
Ngoại trừ những con này ra, còn nuôi một số sủng vật người thường không biết, đó là linh thú.
Linh thú không chỉ toàn thân đều là bảo vật, máu thịt cũng là dược liệu, còn có lực sát thương cường đại.
Trùng ngàn năm của Hoàng gia, là một ví dụ.
Vạn vật đều có linh, linh thú có nhiều chủng loại, nhưng số lượng vô cùng ít ỏi.
Trong mấy trăm vạn thú không nhất định có một linh thú thông minh lanh lợi, mỗi con linh thú đều vô cùng trân quý.
Trên hội giao dịch lần trước, từng có người lấy một linh hầu trăm năm ra, tuyên bố chỉ cần là linh dược 500 năm sẽ đổi.
Sau đó bị một võ đạo thế gia dùng linh dược 500 năm đổi lấy.
Linh dược 500 năm, tất nhiên giá trị thì khỏi phải nói, mỗi gốc đều vô giá.
Vậy mà một con linh thú đổi được linh dược 500 năm, đủ để thấy giá trị của linh thú,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688852/chuong-392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.