Phổ Độ nói xong, một tay bắt lấy kiếm khí bay tới.
Không thấy nội kình, cũng không có bất luận pháp lực gì dao động, chỉ đơn giản là bắt lấy.
Ngay cả Phá Sơn Giáp đều bị kiếm khí chém nứt, vậy mà bị ông ta bắt lấy trong tay, năm ngón tay nhẹ nhàng nắm chặt.
“Rầm!” một tiếng thật lớn, giống như trái lựu đạn nổ mạnh, chấn đắc làm màng tai người ta đau nhức, không ngừng truyền vang trong sơn cốc.
Đồng thời kình phong mãnh liệt như bay ra bốn phía.
“Rầm rầm…” Vài tiếng, kình phong thổi tới tảng đá trên đất, tia lửa bắn ra bốn phía, từng đạo vết kiếm sâu xuất hiện.
Xung quanh hiện lên vẻ khiếp sợ.
Một kiếm của Mạc Phàm ngay cả Long Chấn Vân cũng bị chém, uy lực có thể nghĩ, chỉ sợ không kém gì đạn, thậm chí còn mạnh hơn lại bị Phổ Độ nắm một cách dễ dàng, đơn giản như ăn kẹo đường.
Không ít người nhìn thoáng qua tay Phổ Độ, không có một bạch ấn nào, càng không nói đến xước da.
- Đây là tay người sao?
- Dùng tay cản kiếm tới, Phổ Độ đại sư quá lợi hại rồi?
Thấy một màn như vậy, đám người Long gia kinh ngạc, đồng thời rất vui vẻ.
Mục đích của Phổ Độ và Phổ Đà tới đây khác bọn họ, nhưng cũng là đối phó tiểu tử này.
Nếu Phổ Độ ra tay, tiểu tử này có thể may mắn thoát khỏi sao?
Tiểu tử này ỷ vào cây quạt trong tay, Phổ Độ có thể cầm thanh kiếm khí, tiểu tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688788/chuong-328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.