- Mạc thí chủ, ý của cậu là cậu nguyện ý đỡ một chiêu đúng không, như vậy cũng được, chỉ cần cậu có thể đỡ được một chiêu của sư huynh đệ chúng tôi, chúng tôi sẽ quay đầu rời đi, thế nào?
Phổ Độ tự tin nói.
Phổ Độ vừa nói những lời này, ánh mắt đám người Long gia nhìn Phổ Độ tràn đầy kính nể.
- Đại sư đúng là đại sư!
- Tiểu tử, Phổ Độ đại sư độ lượng như vậy, biến ba chiêu thành một chiêu, cậu còn không biết xấu hổ từ chối?
Một người Long gia trào phúng nói.
- Không dám tiếp ba chiêu còn không biết xấu hổ mở miệng, chỉ đồng ý đỡ một chiêu sao?
Có người lắc đầu cười nói.
- Người nhát gan!
…
Đám người Long gia ngươi một lời ta một câu, càng nói càng khó nghe.
Chu Trường Hoằng và A Hào nhíu chặt mày, sắc mặt cũng càng ngày càng khó coi.
- Có bản lĩnh các người thử ba kiếm của Mạc tiên sinh chúng tôi?
Chu Trường Hoằng tức giận nói.
- Tôi thừa nhận tôi không bằng ba kiếm của cậu ta, nhưng tôi chịu thua cũng sẽ không mở miệng nói ba chiêu thành một chiêu.
Long Trường Thiên liếc mắt nhìn Mạc Phàm đầy khinh bỉ, cười mỉa nói.
- Không phải đỡ được một chiêu còn vinh quang hơn sao?
Chu Trường Hoằng trầm giọng hỏi.
- Vinh quang hay không thì tôi không biết, tôi nghĩ ông nên nhanh suy xét đường lùi cho mình thì hơn, đợi tiểu tử này bị Phổ Độ đại sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688789/chuong-329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.