Hai đạo kiếm khí theo tiếng mà ra, sắc bén làm lưng người ta phát lạnh.
Long Chấn Vân thấy là kiếm khí như trước, khóe miệng nhếch lên.
Tiểu tử này chỉ biết sử dụng pháp khí, đã dùng hết kỹ năng rồi.
- Tiểu tử, mày nghĩ có kiện pháp khí thì vô địch à, quá ngây thơ.
Long Chấn Vân đắc ý nói.
Ông ta không nhìn hai đạo kiếm khí của Mạc Phàm, quả đấm đánh về phía hạ thể Mạc Phàm, thế muốn một quyền khiến Mạc Phàm làm thái giám.
Mạc Phàm đứng trước gió, vẻ mặt không chút thay đổi, kiếm khí trong tay dùng lực chém xuống.
“Két!” Kiếm khí thứ nhất chém lên cánh tay Long Chấn Vân, giống như chém lên kim khí, tia lửa bắn lên bốn phía.
- Tiểu tử, tao đã nói rồi pháp khí vô dụng với lão tử, nếm thử quả đấm của tao đi.
Long Chấn Vân thấy cánh tay ông ta không sao, miệng nhếch lên, cười đắc ý nói.
- Vậy sao, ông nhìn lại xem.
Mạc Phàm lạnh nhạt nói.
Chỉ thấy trên tay Long Chấn Vân, thạch giáp hoàng quang xuất hiện chi chít vết nứt.
Cũng đúng lúc này, không để Long Chấn Vân phản ứng kịp, kiếm khí thứ hai đã đánh xuống.
Hào quang màu vàng bị nghiền nát, như đồ sứ bị ném vỡ.
“Phập!” Máu tươi phụt ra, một tay Long Chấn Vân bị chặt đứt.
“A…” Tiếng hét thảm vang lên, sắc mặt Long Chấn Vân vô cùng hung dữ, trong mắt là lửa giận vô tận, tràn đầy vẻ khó tin.
Ông ta đã luyện thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688787/chuong-327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.