Tưởng Vân Sinh thấy Mạc Phàm lập tức đi tới, sắc mặt tái mét.
Đám người bắt nạt Tiểu Vũ với Tưởng Bằng Bằng đều tránh ra, trong mắt đều là sợ hãi, không còn hung hãn như vừa rồi.
Chỉ là không đợi Mạc Phàm đi đến bên cạnh Tưởng Bằng Bằng, một đám người nghe thấy tiếng sủa ùa vào sân sau.
Phần lớn là người Tưởng gia, lão phu nhân và anh em Tưởng thị đến đây, cha mẹ Mạc Phàm cũng ở trong đó.
- Vân Sinh, Minh Minh sao vậy, trên mặt con cũng sao thế, lớn như vậy rồi sao còn ngồi trên đất?
Lão phu nhân nhìn Tưởng Minh Minh nằm trên đất và Tưởng Vân Sinh vô cùng chật vật, vội vàng hỏi.
Tưởng Vân Sinh thấy lão phu nhân tiến vào, lúc này sắc mặt mới tốt hơn chút.
Ông ta trừng mắt với Mạc Phàm một cái, vội vàng đứng dậy.
Cha mẹ Mạc Phàm cũng vội vàng đi đến bên cạnh Mạc Phàm và Tiểu Vũ, lau nước mắt trên mặt Tiểu Vũ, vẻ mặt lo lắng.
- Tiểu Vũ, làm sao vậy?
Tiểu Vũ còn chưa nói một chữ, Tưởng Vân Sinh đã nổi giận đùng đùng kêu lên.
- Hai người nuôi dạy con giỏi thật, Minh Minh nhà tôi chỉ đùa với con gái cậu một chút, muốn xem vòng tay của nó, nó liền đánh Minh Minh nhà tôi một quyền ngất xỉu, tôi hỏi nó nguyên nhân, không biết con trai cậu từ đâu xuất hiện, trái lại tát tôi một cái, Bằng Bằng bị dọa buông tay ra, để chó ngao Tây Tạng trốn thoát, ai biết nó đánh chết cả chó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688732/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.