- Cái gì?
Lời này vừa nói ra, không ít người Tưởng gia nhíu mày, gì mà không chết được?
Tim đã ngừng đập, còn nói không chết được, vậy tình huống nào mới chết?
Tốt nhất là Minh Minh nhà chúng tôi không sao, nếu Minh Minh nhà chúng
tôi xảy ra chuyện gì, tôi sẽ không để yên cho các người.
Tưởng Vân Sinh tức giận nói.
- Không để yên?
Mạc Phàm cười khinh thường, hôm nay hắn tới là không muốn để yên cho Tưởng gia.
Tiểu Phàm, Minh Minh thế nào, cháu nói cho bà ngoại.
Lão phu nhân có chút sốt ruột hỏi.
Bà ngoại, có cháu ở đây, anh ta sẽ không có chuyện gì.
Mạc Phàm cười ôn hòa nói.
Nếu Tưởng gia có người hắn còn để lại chút hảo cảm, đó chính là bà ngoại hắn.
Lúc nhà bọn họ khó khăn, bà ngoại sẽ âm thầm gửi tiền cho nhà bọn họ.
Có đôi khi là gửi vài món đồ, đều là những thứ bà ngoại tích góp hoặc đồ cưới, giúp bọn họ trải qua không ít cửa ải khó khăn.
Nhưng một lão nhân tốt bụng như thế, sống ở Tưởng gia cũng không tốt như mặt ngoài.
Lúc những thứ lão phu nhân nắm giữ trong tay bị hai đứa con trai lấy đi, thái độ của anh em Tưởng thị với lão phu nhân càng ngày càng tồi tệ.
Nhất là Triệu Nguyệt vợ Tưởng Vân Phong, động một tí là cho lão phu nhân xem sắc mặt.
Có một lần lão mẹ nghe người ta nói lão phu nhân bệnh nặng, vội vàng mang hắn đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688733/chuong-273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.