Sau đó Ngô Bình kê thêm một đơn thuốc, đưa cho Bạch Triển Anh, nói: “Mau cho người đi bốc thuốc”.
Bạch Triển Anh lập tức sai người đi bốc thuốc, với khả năng của nhà họ Bạch thì chỉ một lát là thu thập đủ loại thuốc Ngô Bình yêu cầu.
Ngô Bình lúc này quay sang hỏi Bạch Tử Quy: “Giờ cụ cảm thấy thế nào rồi?”
Bạch Tử Quy mở mắt, trước đó không thể nói chuyện nhưng giờ đã có thể mở miệng nói chuyện. Ông cụ cảm động đáp: “Thần y trẻ tuổi, cảm ơn cậu đã cứu tôi một mạng!”
Ngô Bình đáp: “Cụ khách sáo rồi, giờ cụ tiếp tục ép khí độc ra ngoài, lát nữa uống thuốc rồi tắm lá thuốc thì hai ba hôm sau sẽ hồi phục như xưa”.
Bạch Tử Quy gật đầu, sau đó nhắm mắt tiếp tục ép chất độc ra ngoài.
Ngô Bình sau đó sai người nhà họ Bạch chuẩn bị một cái vại lớn, tốt nhất là loại vại dùng để đựng lương thực ở quê, sau đó lại sai người đổ vào đó nước ấm chừng bảy mươi độ.
Người nhà họ Bạch tức tốc đi làm ngay, chẳng mấy chốc đã hoàn thành mọi việc.
Một tiếng sau, thuốc được sắc xong xuôi, Bạch Tử Quy uống thuốc. Sau khi uống thuốc xong, chất độc tàn dư trong cơ thể ông cụ đã bị trung hoà kha khá, sắc mặt Bạch Tử Quy càng tốt hơn.
Ngô Bình lại sai người đổ thuốc vào trong vại nước rồi bảo Bạch Tử Quy vào đó ngâm nước thuốc, chỉ để đầu và cổ nổi trên mặt nước. Anh nói: “Cụ Bạch, cụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/444232/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.