Qa cau mày: “Lão già khốn khiếp này lại rước hoạ cho anh rồi! Cậu đang ở đâu, anh sẽ đến ngay”.
Ngô Bình thông báo địa chỉ rồi cúp máy.
Lư Tuấn Phi cau mày: “Ngô Bình, dù anh có gọi cho ai thì cũng vô dụng thôi! Không ai ở Vân Kinh dám động đến Trác Khang đâu”.
Ngô Bình mặc kệ Lư Tuấn Phi, sau đó chậm rãi châm một điếu thuốc hút.
Lãnh Như Yên ngồi xuống nói: “Cho em một điếu được không?”
Ngô Bình đưa cho cô ấy một điếu rồi nói: “Phụ nữ hút thuốc sẽ nhanh già”.
Lãnh Như Yên cười nói: “Không sao, bình thường em không hút đâu, nhưng nay muốn hút với anh”.
“Hút với tôi?”, Ngô Bình hơi ngạc nhiên.
Lãnh Như Yên: “Lâu lắm rồi em mới được gặp một người như anh, em rất kính trọng”.
Ngô Bình cười nói: “Xem ra cô cũng là người luyện võ hả!”
Lãnh Như Yên: “Nhà nhà họ Lãnh của em cũng có một nửa dòng máu võ lâm trong người, nhưng em không có thiên bẩm nên chẳng thể đột phá lên cảnh giới Khí được”.
Thấy hai người đó nhàn nhã ngồi nói chuyện với nhau, Vương Kiêu Đằng cười lạnh nói: “Xem ra con người khi sắp chết đều trở nên điên dại. Ngô Bình, tao khuyên mày nên gọi về nhà trăng trối đi là vừa”.
Tôn Tinh: “Đúng đấy, mau gọi cho người thân đi, chứ chúng tôi không lo hậu sự cho anh được đâu”.
“Ồn ào!”
Ngô Bình vung tay lên, Vương Kiêu Đằng và Tôn Tinh đột nhiên không thể lên tiếng được nữa. Cả hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/444159/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.