Ngô Bình có một dì út, tên Dương Thanh Ngâm, mới hai mươi lăm tuổi, nhỏ hơn Dương Quế Chỉ rất nhiều. Thật ra thì dì út này là cô con gái được bà ngoại Ngô Bình nhận nuôi lúc về già, không phải con gái ruột, nhưng bà ấy lại rất cưng chiều cô ấy, đến cả chị gái là Dương Quế Chỉ cũng cực kỳ tốt, đặc biệt là sau khi bố mẹ qua đời, Dương Quế Chi lại càng quan tâm đến cô ấy nhiều hơn. Mấy năm trước, bản thân bà ấy rất khó khăn nhưng vẫn nuôi em gái đi du học nước ngoài.
Mấy năm trước đó dì út sống ở nhà Ngô Bình, giống như chị cậu.
Ngô Đại Hưng: “Ừm, về được mấy hôm rồi, vì bà nội gây chuyện nên bố đã để mẹ và dì con đến ở khách sạn rồi”.
Ngô Bình: “Ở khách sạn nào ạ? Để con đi đón mẹ với dì út về”.
Ngô Bình hỏi được địa chỉ của khách sạn thì lái xe chở Hàn Băng Nghiên cùng đến khách sạn.
Lúc họ đến khách sạn thì Dương Quế Chỉ và Dương Thanh Ngâm đang ở sảnh chờ cậu.
“Dì út!”. Ngô Bình nhìn thấy một cô gái trẻ mũm mĩm thì chạy qua, ôm chặt lấy cô ấy.
“Ui, dì út vẫn múp như ngày nào”. Ngô Bình nói.
Dương Thanh Ngâm véo cậu một cái: “Nhóc con thối, dì mập chỗ nào, có bảy mươi hai ký rưỡi thôi”.
Dương Quế Chỉ cười, nói: “Được rồi, được rồi, hai đứa cứ gặp nhau là ồn ào. Thanh Ngâm, chị giới thiệu với em, đây là Băng Nghiên, là bạn gái của Tiểu Bình”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657701/chuong-5847.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.