Sau khi cuộc thi kết thúc, Ngô Bình quyết định rời khỏi nơi này. Trước khi đi, cậu gặp Tuyết Vũ một lần. Cô ta còn có chuyện cần giải quyết nên tạm thời không thể đi cùng với Ngô Bình.
Vì thế, ngày trong hôm đó, Ngô Bình đã dẫn theo Hàn Băng Nghiên rời khỏi thành phố Tây Hải.
Lần này trở về, cậu không đi máy bay hay tàu mà thi triển Ngũ Hành Độn Địa Thuật, vài tiếng đã về đến Trung Châu. Nó đi qua đi lại cực kỳ tiện khiến Hàn Băng Nghiên kinh ngạc cười hớn hở.
Hai người về nhà, vừa mở cửa ra đã thấy một bà lão ngồi trong phòng khách, bên cạnh còn có một đôi bố con chính là bà nội và chú Ngô Cường của Ngô Bình cùng con trai Ngô Soái của ông ta.
Vóc dáng Ngô Soái rất cao, mới 15 tuổi đã cao gần bằng Ngô Bình. Cậu ta bỏ học từ lâu ra đời lăn lộn, trên tay xăm một cái đầu hổ.
Ngô Cường thấy Ngô Bình về thì đứng dậy cười hỏi: "Tiểu Bình về rồi à? Thi đấu sao rồi?"
Ngô Bình cau mày: "Sao các người lại ở đây?"
Ngô Cường cười nói: "Chẳng phải là do chú và bà nội nhớ các cháu quá nên mới tới đây xem sao. Kết quả chú hai quá nhiệt tình, cứ bảo chúng tôi ở chơi vài ngày".
Đương nhiên là Ngô Bình không tin một câu
nào của ông ta cả, hỏi: "Bố tôi đâu?"
Ngô Cường cười nói: "Chú hai không thoải mái nên đang nghỉ ngơi ở trong phòng".
Ngô Bình không để ý đến ông ta,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657700/chuong-5846.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.