Ngô Bình còn dán thông báo bên ngoài cửa hàng là anh không chỉ bán đan dược ở đây, mà khách hàng còn được đặt đan dược theo yêu cầu.
Đến trưa, cửa hàng Đức Tài của anh đã chật kín khách, gần như không một khe hở, tất cả đan dược của Ngô Bình cũng đã bán hết veo.
Buổi chiều, Ngô Bình lại mang một ít đan dược ra, tuy chủng loại không nhiều, nhưng chất lượng thì khỏi phải bàn, số lượng cũng rất nhiều. Việc kinh doanh của buổi chiều rất tốt, hơn nữa có nhiều tu sĩ đã đặt luyện đan dược riêng, mỗi người đặt một loại đan dược khác nhau nên Ngô Bình phải lấy giấy bút ra ghi lại.
Khi mặt trời lặn, anh đóng cửa và bắt đầu luyện đan. Hôm nay, anh đã nhận được hơn một trăm đơn đặt làm đan dược khác nhau, vì thế ít nhất anh cần luyện chế hơn một trăm lò đan dược khác nhau.
Anh vừa lấy dược liệu ở chỗ Lão Dược, vừa bảo Lý Thiên Ngoại giúp. Quá trình luyện đan của họ là làm từ khó đến dễ, họ luyện chế các đan dược khó trước rồi đến đan dược dễ sau. Đan dược cấp thấp thì Ngô Bình sẽ cho hoá thân làm.
Ngô Bình và Lý Thiên Ngoại bận rộn đến nửa đêm thì mới hoàn thành xong hết đơn đặt hàng.
Sáng hôm sau, Ngô Bình vừa mờ cửa thì đã thấy đông nghịt khách chờ, họ đều đến để mua đan dược, trong đó cũng có người đến đặt luyện chế riêng.
Ngô Bình vội chắp tay chào mọi người: “Các vị khách quan, để mọi người chờ lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3465619/chuong-4252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.