Ngô Bình gật đầu: “Sớm muộn cũng phải đi mà”.
Đào Như Tuyết: “Huyền Bình, tốt nhất anh nên dùng thân phận khác. Như thế dù anh có làm gì thì họ cũng không trách anh được”.
Ngô Bình cười nói: “Ừ, chuyện này anh làm suốt mà”.
Anh ở lại nhà thêm vài hôm rồi đến Tiên Giới.
Anh chưa chính thức đến đây lần nào, trước kia anh mới chỉ tới đại thế giới Huyền Hoàng, đại thế giới Kiếm Đạo và đại thế giới Thái Thanh thôi, nhưng đây đều không phải khu vực chính của Tiên Giới. Lần này thì khác, anh sẽ đến thẳng trung tâm của Tiên Giới là đại thế giới Trung Ương.
Đại thế giới Trung Ương nối liền với các đại thế giới khác, giờ còn nối với các Khuyên giới lớn, hay thậm chí là các thế lực lớn cũng thiết lập điện vận chuyển với nơi này cho tiện đi lại.
Đại thế giới Trung Ương rất rộng, thời không thì chồng chéo lên nhau, diện tích thì còn rộng hơn cả đại lục Hồng Hoang.
Đây là lần đầu tiên Ngô Bình đến đây, khi hai chân vừa tiếp đất, anh đã cảm thấy một trật tự đại đạo hoàn chỉnh. Không chỉ thế, ở đây không giống thế giới linh đài, nó là một thế giới thật sự.
Hiện giờ, Ngô Bình đang ở trong một ngọn núi hoang, anh bay lên cao thì nhìn thấy ở phía xa có một thành nhỏ nên bay về đó.
Gần đên nơi, anh đã nhìn thấy có nhều tu sĩ đi vào trong thành. Nhưng có hai Hư Tiên đang đứng ở đây để kiểm tra người ra vào. Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3465618/chuong-4251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.