Ngô Bình: “Tôi nghĩ mình biết lý do rồi. Trước khi đến Thiên Ngoại Thiên, thật ra không phải cậu tu luyện đâu, mà là tia sáng tím đó”.
Trương Tinh Dã ngẩn ra: “Không phải em tu luyện ư?”
Ngô Bình gật đầu: “Thiên hạ đệ nhất thiên kiêu có tư chất phi phàm thật ra có bản thể màu tím, nó chỉ mượn thân xác cậu để tu luyện thôi. Về sau, cậu đến Thiên Ngoại Thiên, do môi trường thay đổi nên nó bắt đầu bài xích cậu, điều này khiến cậu không thể tiếp tục tu luyện được”.
Trương Tinh Dã tỏ vẻ vô cùng thất vọng: “Thì ra mọi thứ đều không liên quan đến em”.
Ngô Bình cười nói: “Đừng buồn, không có nó thì cậu vẫn tu luyện được mà, nhưng không nhanh được như trước thôi”.
Trương Tinh Dã: “Nhưng giờ nó có cho em tu luyện đâu, làm thế nào bây giờ?”
Ngô Bình ngẫm nghĩ rồi cảm thấy thứ này rất đặc biệt, hình như không thuộc về vũ trụ này, anh đắn đo không biết có thể dùng nó để che giấu khí tức của mình hay không.
Nghĩ đến đây, anh nói: “Tinh Dã, nếu cậu tin tôi thì tôi có thể giúp cậu”.
Trương Tinh Dã gật đầu: “Em tin anh”.
Ngô Bình lấy mấy tiên châm ra rồi châm lên cánh tay của Trương Tinh Dã, sức mạnh kia bị kích thích nên đã di chuyển sang tay phải. Lúc này, Ngô Bình đã túm lấy tay phải của Trương Tinh Dã rồi căm kim châm cứu vào.
Một tia sáng màu tím đã hoá thành sương mù rồi thẩm thấu vào cánh tay của Ngô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3455395/chuong-4166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.