Ngô Bình cười lạnh lùng: “Thanh Minh, ngươi khoác lác như thế thấy hay ho lắm à?”
Thanh Minh đáp: “Không phải khoác lác, sau này anh sẽ biết thôi”.
Trương Tinh Dã thấy Ngô Bình mãi không để ý đến mình mà cứ ngồi thừ ra, bèn hỏi: “Anh Ngô, anh không sao chứ?”
Ngô Bình sực tỉnh, cười đáp: “Tôi không sao, anh Tinh Dã. Tử quang trong cơ thể anh đã bị tôi diệt trừ, về sau anh có thể tu luyện rồi”.
Trương Tinh Dã cảm nhận một chút, đúng là có thể tu luyện rồi. Anh ta cả mừng: “Cảm ơn anh Ngô!”
Ngô Bình nói: “Thật ra tôi nên cảm ơn anh. Cái này, xem như là quà cảm ơn của tôi đi”. Nói đoạn, anh điểm vài cái lên người Trương Tinh Dã.
Ngay lập tức, vài luồng sức mạnh bí ẩn tiến vào cơ thể anh ta. Bốn Nhân Tàng, ba Bí Tàng, ba Thiên Tàng của Trương Tinh Dã đều được sức mạnh này mở ra.
Trương Tinh Dã lập tức khoanh chân ngồi thiền và tu luyện để cảm nhận những lợi ích này.
Ở bên cạnh, Thanh Sương hỏi: “Anh Ngô đã ăn xong rồi chứ?”
Ngô Bình cười đáp: “Xong rồi. Thanh Sương, tiền cơm của cô, tôi sẽ trả luôn”. Nói xong, anh để mấy miếng vàng lá lên bàn.
Bây giờ anh đã khôi phục tu vi, tất nhiên có thể dùng đến đồ trong động thiên.
Thanh Sương trợn mắt: “Hoá ra anh có tiền!”
Ngô Bình hỏi: “Cô Thanh Sương có muốn cùng đến thành Ngọc Hoàng không?”
Thanh Sương đáp: “Dĩ nhiên rồi, chúng ta xuất phát thôi”.
Tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3455396/chuong-4167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.