Sau khi hai người này rời đi, Liễu Mỵ và Liễu Quyền lại cảm tạ Ngô Bình, nếu không phải Ngô Bình ra tay thì cuối cùng bọn họ chỉ có thể đồng ý điều kiện mà Long Khiếu Thiên đưa ra.
Ngô Bình: “Hai người không cần khách sáo”.
Nói mấy câu, Liễu Quyền lập tức nói: “Mỵ Nhi, em đi cùng cậu Ngô đi, anh về trước đây”.
Rất rõ ràng, Liễu Quyền thân là anh trai cũng nhìn ra được em gái có ý với Ngô Bình, cũng có lòng thành toàn. Tuy em gái là Thánh Nữ, nhưng so với Ngô Bình thì còn kém rất nhiều.
Trong lòng Tsukishi Sakura ít nhiều cũng có chút thất vọng, lúc trước cô ta nói không muốn dựa vào đàn ông để đi lên, nhưng nếu người đàn ông đó quá ưu tú, thì cô ta có do gì từ chối chứ? Nhưng bây giờ Liễu Mỵ đã đi trước cô ta một bước, trong lòng cô ta cũng khó tránh có chút ghen tỵ.
Liễu Mỵ cười nói: “Biết rồi, anh, anh về nhà trước đi”.
Liễu Quyền rời đi, Liễu Mỵ nói với Tsukishi Sakura: “Chị, mấy hôm nay em không thể bên cạnh chị rồi”.
Tsukishi Sakura khẽ thở dài trong lòng, nói: “Không sao, vốn dĩ chị cũng không có chuyện gì, chỉ là đến bên này xem thử thôi”.
“Nghe Minh trưởng lão nói, cô Tsukishi là hoàng tộc?”, Ngô Bình hỏi.
Liễu Mỵ cười nói: “Chị ấy là quận chúa của hoàng triều Thần Nhẫn U Thiên Tiên Giới, cha chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3342551/chuong-6486.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.