Ngô Bình không hiểu gì về Liễu Mỵ, bèn hỏi cô ta: “Cô Liễu, lức trước cô nói là Thánh nữ của Đại Diễn Giáo, ý nghĩa của Thánh nữ là gì?”
Liễu Mỵ bỗng im lặng chốc lát rồi nói: “Sau khi tu vi đạt đến tiêu chuẩn thì sẽ hiến tế cho Thánh vương Đại Diễn”.
Ngô Bình ngạc nhiên: “Hiến tế gì?”
Liễu Mỵ khẽ thở dài: “Thân thể, linh hồn, tất cả mọi thứ. Đương nhiên, không phải mọi Thánh nữ đều sẽ được hiến tế, dù sao để được hiến tế cũng phải đáp ứng một vài điều kiện. Cứ mười mấy Thánh nữ, cuối cùng chỉ có một đến hai người được hiến tế, người không được hiến tế thì được đưa vào Đại Diễn Thánh Cảnh, trở thành người hầu của Thánh tôn”.
“Đại Diễn Thánh Cảnh là nơi nào?”, Ngô Bình hỏi: “Sau khi đi vào còn có thể đi ra không?”
Liễu Mỵ lắc đầu: “Đại Diễn Thánh Cảnh là một vùng đất kỳ dị, Đại Diễn Giáo thông qua việc hiến tế để có thể có được bảo bối và công pháp từ bên trong. Đại Diễn Giáo có thể có được thành tựu như hôm nay là do giáo chúng dùng hình thức hiến tế này qua các thời đại”.
Ngô Bình cảm thấy rất thần kỳ: “Hiến tế thì có thể có được công pháp và bảo bối sao?”
Liễu Mỵ gật đầu: “Hơn nữa sau vô số lần thử nghiệm, Đại Diễn Giáo phát hiện thông qua việc hiến tế một cô gái xinh đẹp phù hợp với yêu cầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3342552/chuong-6487.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.