Thêm nửa tiếng đồng hồ trôi qua, Long Khiếu Thiên đã thích ứng với thay đổi từ thân thể, anh ta mở mắt, được Ngô Bình mời về chỗ cũ.
Vừa đi ra, Long Khiếu Thiên không nói một câu gì chỉ quỳ xuống trước mặt Ngô Bình, Ngô Bình vội đỡ anh ta dậy, nói: “Cậu Long làm gì vậy?”
Viền mắt Long Khiếu Thiên ửng đỏ, nói: “Đại ơn đại đức của cậu Ngô, Long Khiếu Thiên tôi cả đời này cũng không quên!”
Ngô Bình cười nói: “Cậu Long không cần như vậy”.
Long Khiếu Thiên: “Nếu cậu Ngô không chê, thì Long mỗ nguyện ý làm anh em với anh”.
Ngô Bình cười nó: “Đương nhiên là được”.
“Anh Ngô, tôi cảm thấy tư chất của mình đã tăng lên vượt bậc, nhưng vẫn không biết lên đến cấp bậc nào, vì vậy tôi muốn quay về gia tộc ngay, dùng tài nguyên của gia tộc tiến hành khảo nghiệm chính xác”.
Ngô Bình: “Vậy được, hy vọng lần này anh Ngô có thể khiến người ta kinh ngạc”.
Long Khiếu Thiên cười ha ha: “Anh Ngô, chuyện anh nói cứ vậy đi, tôi không so đo”.
Long Khiếu Thiên vui vẻ muốn về nhà, nói mấy câu với Ngô Bình, cũng chẳng đợi Dư Quảng Hạ mà rời đi trước.
Dư Quảng Hạ vừa kinh ngạc vừa vui mừng, cười nói: “Cậu Ngô, không ngờ anh thật sự có Bát Môn Kim Thủy Đan hoàn chỉnh, bây giờ chắc chắn Khiếu Thiên sẽ được gia tộc coi trọng, nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3342550/chuong-6485.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.