Họ đi được một đoạn thì có một người từ trong con hẻm bên trái bước qua, người đó mặc áo màu tím, vác một thanh kiếm dài, búi tóc cài một thanh kiếm gỗ ba tấc, mặt chữ điền, mũi rồng, lúc chớp mắt còn có ánh sáng phát ra.
“Vô Lượng Thiên Tôn”.
Đạo sĩ lớn tiếng hét lên, chặn trước mặt nhóm người của Ngô Bình.
“Đường này là đường cụt”. Ông ta nói với vẻ bình thản.
Ngô Bình quan sát đạo sĩ, nhận ra tu vi của ông ta đã đạt đến bí cảnh tầng ba. Thế là cậu không nói gì, chỉ giải phóng pháp lực trên cơ thể.
“Ầm”.
Hư không rúng động, không gian méo mó.
Ngô Bình như biến thành một mặt trời nhỏ, ánh sáng vạn trượng chói lóa khiến mọi người không mở mắt ra nỗi. Pháp lực mạnh mẽ đó của cậu, khí tức vô địch đó, khiến đạo nhân áo tím hoảng loạn, thở gấp mất kiểm soát, vẻ mặt khiếp sợ.
Tiếp ngay đó, Ngô Bình thu pháp lực lại, cậu gần như đã lĩnh hội được tất cả bí lực quan trọng và đã tu luyện được rất nhiều bí pháp. Cứ luyện thêm được một bí pháp thì pháp lực của cậu lại mạnh thêm một phần. Bây giờ thực lực của cậu đủ để đối phó với cao thủ cảnh giới thần thông.
Đạo nhân áo tím hít một hơi thật sâu, ông ta nói với Ngô Bình: “Xin hỏi đạo hữu học nghệ ở đâu?”
Ngô Bình:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3342383/chuong-6318.html