Cậu đang định vào thì đột nhiên cảm thấy có một luồng uy áp giáng xuống, khiến cậu thấy khó chịu khắp người. Cậu giật mình, lập tức dừng bước, nói với Đông Vương: “Vương gia, tôi là người của Thái Hoàng giáo, theo quy tắc không được can thiệp vào chuyện triều chính, những chuyện tiếp theo sao chỉ có thể dựa vào bản thân ông thôi”.
Đông Vương gật đầu, nói: “Cậu có thể đưa tôi đến đây là tôi đã mãn nguyện rồi, những chuyện còn lại để tôi lo”.
Ngô Bình: “Bảo trọng”.
Đông Vương bước vào triều, ông ta vừa xuất hiện thì nhóm người đó liền đổ dồn ánh mắt về phía ông ta.
Ngô Bình đứng bên ngoài cung, cũng không quan tâm tình hình bên trong cho lắm. Với cậu, ai làm hoàng đế mà chẳng giống nhau?
Lúc này, một ông lão tóc trắng không biết đi đến từ đâu mà đứng cạnh Ngô Bình cười đánh giá cậu.
Ngô Bình cũng đánh giá ông lão, cảm thấy tu vi của người này sâu không lường được, mình thế mà không thể nhìn thấu, vì vậy bèn hỏi: "Ông có chuyện gì hả?"
Ông lão tóc trắng cười hỏi: "Cậu có biết tại sao mình không thể vào cung được không?"
Ngô Bình lắc đầu: "Không biết... có điều tôi từng nghe người ta nói thế lực của Tiên giới không thể nhúng tay vào triều chính".
Ông lão gật đầu: "Đúng là có chuyện như vậy, nhưng cũng không được đầy đủ là thế. Đại Hạ có một luồng ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3342384/chuong-6319.html