“Đương nhiên rồi, dù gì thì trong triều cũng có không ít quan viên, thị vệ đều có tu vi. Có điều, tu vi của họ phần lớn đều dưới cảnh giới thần thông. Vì nếu là cao thủ thần thông thì sao lại cam tâm bán mạng cho triều đình được đúng không?”
Ngô Bình thở dài, cảm thấy rất bất lực. Vốn dĩ cậu có thể không quan tâm đến chuyện này nhưng nếu cậu không lo thì lần này Đông Vương chỉ có đi nộp mạng.
“Thôi được, tôi đi với vương gia một chuyến”, cậu bình thản đáp.
Đông Vương chắp tay nói với Ngô Bình: “Cảm ơn”.
Một lúc sau, Đông Vương dẫn theo các cao thủ xuất hiện ở cổng, Thần Long Vệ đang chặn cửa lập tức rút binh khí, người cầm đầu cao hơn một mét chín lăm, sát khí đằng đằng, lạnh lùng nói: “Kẻ nào ra khỏi phủ, giết không tha”.
Ngô Bình tiến về trước một bước, hỏi: “Anh có thân phận gì?”
Đối phương đáp: “Âm Báo, thống lĩnh doanh thứ ba Thần Long Vệ”.
“Đô đốc của các anh không đến sao?”
Ngô Bình hỏi, cậu rất muốn gặp vị sư đệ đó của Liễu Kim Long.
Âm Báo hừm một tiếng lạnh lùng: “Chỉ bao vây phủ Đông Vương thôi, còn cần đô đốc đích thân ra mặt sao?”
Ngô Bình: “Khẩu khí của anh không nhỏ đâu”.
Cậu chưa dứt lời thì đã tiến về trước một bước, mấy chục cái bóng bay sát mặt đất. Tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3342382/chuong-6317.html