Tiêu Thái Tôn đáp: “Có lẽ là nơi mai táng nền văn minh của các kỷ nguyên trước”.
Anh ngơ ngác lặp lại: “Nơi mang táng nền văn minh của các kỷ nguyên trước sao?”
Tiêu Thái Tôn gật đầu giải thích: “Vũ trụ của chúng ta sinh ra rồi hủy diệt, sau đó lại hồi sinh, lặp đi lặp lại vô số lần. Mỗi lần như vậy được gọi là một kỷ nguyên. Kỷ nguyên nào cũng sẽ hình thành nền văn minh của riêng nó, chẳng hạn như nền văn minh Tiên Đạo, nền văn minh Vu Đạo, nền văn minh Khoa học kỹ thuật...”
“Khi vũ trụ bị hủy diệt, một phần của nền văn minh đó sẽ được di chuyển tới một không gian an toàn khác mà chúng ta gọi là Thiên Vực. Không biết điều này là vô tình hay cố ý. Lối vào Thiên Vực rất khó tìm, vô cùng thần bí. Thiên Đạo Môn nắm giữ quyền lực mạnh mẽ như vậy cũng là bởi bọn ta là thế lực duy nhất nắm giữ lối vào Thiên Vực”.
Ngô Bình kết luận: “Chắc những người có thể đạt được truyền thừa của Thiên Vực đều mạnh lắm”.
Tiêu Thái Tôn cũng đồng ý: “Không sai, vậy nên nó mới nguy hiểm. Người đi vào lành ít dữ nhiều, sư phụ rất lo cho con”.
Ngô Bình cười bảo: “Không thử một lần con sẽ không cam lòng”.
Ông ta đành phải nghe theo: “Cũng được! Con muốn thì cứ đi đi”.
Bấy giờ có người gửi tới một vài đồ vật. Chúng chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339204/chuong-3139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.