Tiêu Thái Tôn gật đầu đáp: “Đúng vậy, cậu chọn ai cũng được”.
Anh nhìn ông ấy chăm chú: “Tôi có thể nhận ông làm sư phụ được không?”
Tiêu Thái Tôn sững sờ trong giây lát rồi mỉm cười: “Lẽ ra cậu nên chọn một vị Thượng trưởng lão, dù sao ta cũng lớn tuổi rồi, không còn được như xưa. Tất nhiên nếu cậu nhất quyết chọn ta thì ta cũng rất vui”.
Ngô Bình lập tức lên tiếng cảm tạ: “Cảm ơn Tiêu trưởng lão!”
Tiêu Thái Tôn cực kỳ vui sướng. Tuy ông ấy cũng có đệ tử nhưng không ai ra hồn, khiến cho địa vị của ông ấy ở Thiên Đạo Môn không vững chắc. Nếu có đồ đệ như Ngô Bình, chỉ riêng thân phận đại sư luyện đan bốn sao tím của anh đã đủ tốt rồi. Chắc chắn thành tựu sau này của anh sẽ không thua kém đám người Âu Chiến và Ngụy Vô Thượng.
Nghe thấy những lời này, Ngụy Quang dứt khoát bỏ đi. Không diệt trừ được Ngô Bình thì ông ta ở lại cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Trận đấu vẫn còn tiếp diễn. Ngô Bình đánh thắng mười bốn người liên tiếp, đạt được tám mươi hai điểm. Hạng hai mới có bốn mươi sáu điểm, thua xa anh.
Tiêu Thái Tôn chưa rời đi mà ở lại quan sát. Sau khi cuộc tranh tài kết thúc, trưởng lão tuyên bố thành tích xong xuôi, ông ấy mới cười nói với anh: “Không cần lấy phần thưởng đâu, sẽ có người mang tới sau. Con đi theo ta”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339203/chuong-3138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.