Tên ăn xin vẫn đứng yên, Ngô Bình lạnh giọng nói: “Biến”.
Bấy giờ, tên ăn xin mới dám quay đầu bỏ chạy.
Chủ quán vừa cảm kích vừa ngạc nhiên nên cúi người cảm ơn Ngô Bình: “Cảm ơn cậu”.
Ngô Bình hỏi: “Hắn cướp tiền của ông, sao ông không đuổi theo?”
Chủ quán thở dài nói: “Thế giới thay đổi rồi, cậu đừng coi thường tên ăn xin ấy, hắn là người của Cái Bang đấy. Cái Bang có mấy người tu hành nên chúng tôi không dám động tới. Mấy hôm trước, ông Chu sát vách nhà tôi bị một tên ăn xin cướp tiền, ông ấy đánh hắn, kết quả là bị một đám người xông vào quán đánh chết đấy”.
Ăn xong, Ngô Bình đi thanh toán thì phát hiện tiền trong hòm đã đổi rồi. Anh hỏi chủ quán thì mới biết tất cả tiền bây giờ đã chuyển thành tiền long.
Tiền cũ sẽ được đổi với tỉ giá một trăm tiền cũ một tiền long. Tiền long có giá trị cao nhất là mười nghìn, còn tỉ giá đổi với tiền bùa là 500 nghìn tiền long sẽ đổi được một tiền bùa.
Ngô Bình không có tiền lòng nên đành lấy một tờ biền bùa ra trả. Chủ quán chưa nhìn thấy tiền bùa bao giờ nên vội xua tay: “Nhiều quá, tôi không nhận được”.
Ngô Bình nói: “Không sao, nếu ông có tiền lòng thì trả lại cho tôi”.
Chủ quán lục khắp nhà mới thấy hơn 200 nghìn tiền long rồi đưa cả cho Ngô Bình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339080/chuong-3015.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.