Người đàn ông gật đầu: “Đúng vậy”.
Ngô Bình: “Tiền bối có chỉ chỉ giáo?”
Vạn Tà lão tổ cười nói: “Ban nãy Cái Tiên ở đây, tôi không muốn chạm mặt ông ta nên không xuất hiện. Tôi tìm cậu chỉ là muốn kết bạn thôi, chứ không có ý nào khác”.
Ngô Bình: “Tôi tài hèn đức mọn nên không dám làm bạn với Vạn Tà lão tổ”.
Vạn Tà lão tổ xua tay: “Cậu bạn đừng khiêm tốn, khí tức cậu toả ra khi tu luyện ở cấm chế rất bức người, chắc chắn sau này tiền đồ sẽ vô hạn, tương lai khẳng định sẽ trở thành một bậc chí tôn trong thiên hạ”.
Ngô Bình: “Tiền bối quá khen”.
Vạn Tà lão tổ: “Từ đây đi thêm hơn 500 cây số nữa là đến nhà tôi, nếu rảnh thì mời cậu tới chơi và nếm thử rượu tôi ủ”.
Ngô Bình và Vạn Tà lão tổ không thân nên anh nói luôn: “Tôi bận việc mất rồi, xin hẹn hôm khác”.
Vạn Tà lão tổ không miễn cưỡng mà nói: “Được, hi vọng cậu sẽ tới nhà tôi chơi”.
Tạm biệt Vạn Tà lão tổ xong, Ngô Bình đi thẳng về Vân Kinh. Anh nghe ngóng được tin yêu đỉnh sẽ xuất hiện gần Vân Kinh nên muốn đến đó xem sao.
Ngô Bình vừa đi thì đã có một cô gái trẻ xuất hiện cạnh Vạn Tà lão tổ, cô ta nói: “Ông ơi, tại sao ông lại thả hắn đi?”
Vạn Tà lão tổ: “Lẽ ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339079/chuong-3014.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.