Người đàn ông to béo đập bàn rồi mắng: “Láo lếu!”
Cái bàn vỡ nát, ông ta bước nhanh về phía Ngô Bình. Nhưng khi còn cách anh khoảng ba, bốn mét thì chợt dựng tóc gáy, sau đó trán vã mồ hôi, mặt trợn trừng hỏi: “Cậu…”
“Quỳ xuống”, Ngô Bình thờ ơ nói.
Ông già to béo quỳ ngay xuống rồi run rẩy nói: “Không biết thượng tiên đến chơi, tôi đáng chết!”
Ông ta không biết tu vi của Ngô Bình đến đâu, chỉ biết mình không phải đối thủ của anh nên đã thay đổi cách xưng hô.
Ngô Bình ngồi xuống sofa rôi lấy hạt dưa ra vừa cắn vừa nói: “Cái Bang các người giỏi quá nhỉ! Dám cướp bóc ngay giữa ban ngày”.
Ông già to béo vội nói: “Chúng tôi sai rồi, sau này sẽ thay đổi ạ”.
Ngô Bình: “Khu này cũng là các người cướp đúng không?”
Ông già to béo lau mồ hôi: “Vâng”.
Ngô Bình: “Bảo người của ông trả lại hết số tiền đã cướp, sau đó rời khỏi khu này. Còn ông phải bị trừng trị”.
Dứt lời, anh điểm tay, người đàn ông to béo hét lên, sau đã bị hạ cấm chế.
Ông ta run giọng hỏi: “Thượng tiên đã làm gì tôi vậy ạ?”
Ngô Bình: “Tôi đã hạ cấm chế trong người ông, sau này ông chỉ được làm việc tốt, nếu làm việc xấu thì sẽ đau đớn, sống không bằng chết”.
Người đàn ông to béo cảm thấy tuyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339081/chuong-3016.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.