Phủ lục hoàng tử.
Hạ Ất Thần không ngừng đi qua đi lại trong thư phòng tiền sảnh,mặt trời đã sắp lên đến đỉnh đầu, ánh nắng gay gắt như thiêu như đốtxuyên qua cửa sổ chiếu vào phòng, trán Hạ Ất Thần đã nóng đến mức rỉ ramột lớp mồ hôi.
Thời gian đã trôi qua suốt một ngày một đêm, theo lý thuyết, lúc lâm triều Hoàng đế hẳn là sẽ tuyên bố tội trạng của Bạch Thiên Hoan vàHạng Nguyên Hoán mới phải.
Nhưng, lúc lâm triều, Hoàng đế chỉ bàn bạc với các đại thần mấychuyện râu ria rồi trực tiếp bãi triều, không lộ ra chút nào về chuyệnhôm qua, điều này khiến trong lòng Hạ Ất Thần cảm thấy kỳ lạ.
Sau khi về phủ, hắn ta đã cho người đi điều tra xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Đợi cả nửa ngày mới có người vào thư phòng, Hạ Ất Thần tưởng làngười mà hắn ta phái đi điều tra nhưng lại thấy chỉ là một người hầu thì thất vọng.
- Có chuyện gì?
- Thưa lục hoàng tử, đã đến giờ ăn trưa, ngài muốn đưa vào thư phòng hay là?
Hạ Ất Thần không kiên nhẫn khoát khoát tay:
- Bây giờ ta không đói, không muốn ăn, ra ngoài!
- Dạ!
Người hầu vội vàng chạy ra, tránh bị Hạ Ất Thần quở mắng.
Hạ Ất Thần tức giận vỗ bàn, lúc này lòng hắn rối như mớ bòngbong, khẩn trương muốn chờ kết quả, làm gì còn tâm trạng để ăn cơm?
Phía sau lại vang lên tiếng bước chân, cho rằng là người hầu vừa rồi quay lại, Hạ Ất Thần không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tieu-vuong-phi/2994563/chuong-102-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.