Từ khi Bạch Thiên Hoan biết mình mang thai, nàng luôn làm một người mẹ hiền vợ đảm, buổi tối đi ngủ đúng giờ.
Buổi chiều Tiết Oánh nhất định phải cùng nàng chọn kiểu dáng,màu sắc và hoa văn y phục cho đứa bé sau khi ra đời, hơn nữa, một lầnchọn là chọn cả trăm bộ, dọa chân Bạch Thiên Hoan mềm nhũn, nàng vốnkhông muốn đi, nhưng lại không thể không đi.
Buổi chiều chỉ đi xem kiểu dáng, màu sắc và hoa văn y phục màBạch Thiên Hoan mệt mỏi liên tiếp ngủ gà ngủ gật, khó khăn lắm mới chọnxong, khi Tiết Oánh buông tha thì màn đêm đã phủ xuống.
Sau bữa tối, nàng mệt mỏi trực tiếp nhoài người lên giường đi ngủ.
Giấc ngủ này không biết qua bao lâu, chỉ cảm thấy trong mộng cóngười kéo nàng vào lòng, hơi ấm quen thuộc của lồng ngực ấy khiến nàngngủ càng thoải mái hơn, cả đêm không mộng mị cho tới bình minh.
Bạch Thiên Hoan ngủ đến khi trời hửng sáng mới thức dậy, lông mi chớp chớp, nhìn ánh nắng mai hơi mờ sương bên ngoài, thấy thời gian còn sớm, nàng định nhắm mắt ngủ tiếp thì vô tình nhìn thấy một cánh tay bên hông mình, nàng cười, đôi mắt cong cong thành hai vầng trăng khuyết.
Nàng xoay người lao vào lòng người đó.
- Chàng về rồi!
Nàng ngửi ngửi trong ngực hắn, là mùi hương quen thuộc khiến nàng lưu luyến, không khỏi phát ra tiếng rên đầy thỏa mãn.
Hạng Nguyên Hoán ôm lấy nàng, vén tóc nàng, để lộ vầng trán trơn bóng của nàng, cúi đầu hôn lên một cái.
- Ừ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tieu-vuong-phi/2994565/chuong-102-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.