Khả Hân ngã trên mặt đất, cả người cô bé hấp hối, hô hấp cũng có thể cảm thấy khó khăn.
Nhưng đúng lúc này, khóe miệng cô bé để lộ ra nụ cười đầy miễn cưỡng, cô bé không ngừng dùng tay đẩy Hạt Tiêu ra ngoài: "Nhanh đi đi bố em đến rồi. Hạt Tiêu, bố em thật sự đã đến rồi, không giống với bố của chị. Bố chị chỉ biết bán chị đi, dùng chị làm tiền trả nợ cho ông ta. Bố em thật sự rất yêu em."
Tất nhiên Hạt Tiêu không biết, rốt cuộc nơi này đã có biết bao nhiêu trẻ em bị bán đi, đối với cô bé mà nói bây giờ chỉ là bố đến rồi, nhưng đối với rất nhiều đứa nhỏ khác mà nói, nơi này từng là địa ngục nhân gian nơi mà bọn chúng có nhìn cũng không dám nhìn, cũng không dám tới gần.
Một bắt đầu của địa ngục chân chính.
"Hạt Tiêu, em thật sự phải hạnh phúc, chị còn có rất nhiều nơi chưa từng đi qua, chị còn có rất nhiều đồ ăn ngon chưa từng ăn, chị còn có rất nhiều thứ đồ chơi chưa từng chơi. Những thứ này, em đều phải thử nghiệm một lần giúp chị."
Khả Hân dùng khí lực lớn nhất trực tiếp đẩy Hạt Tiêu ra ngoài, còn mình thì ngã trên mặt đất, cả người trực tiếp hôn mê.
Một cái chớp mắt cuối cùng trước khi hôn mê, cô bé vẫn còn đang nhìn Hạt Tiêu.
Trong ánh mắt, là cầu nguyện, là hâm mộ, là ánh mắt cuối cùng đi vào trong bóng tối
Hạt Tiêu bị đẩy ra khỏi chuồng heo, Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-sat-thu/3293352/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.