Mặt đen thống khổ gào lên: "Đều lên hết cho tao, giết chết nó, giết chết nó."
Trần Hạo Hiên cũng quát một tiếng: "Hồng Thanh Vũ."
Bước chân của Hồng Thanh Vũ đang chuẩn bị tiến lên.
Trần Hạo Hiên lại nói: "Không phải bảo cậu đến giải quyết."
Không giải thích, nhưng Hồng Thanh Vũ đã hiểu được ý của Trần Hạo Hiên, anh ta vội vàng che hai mắt của Hạt Tiêu lại: "Chú đưa cháu đi trước, rời khỏi chỗ này nhé."
Hạt Tiêu không muốn, nước mắt lượn quanh khóc: "Chú ơi, chú là bạn của bố đúng không? Chị Khả Hân, chị Khả Hân..."
Hồng Thanh Vũ hiểu ra, hơn nữa anh ta còn dịu dàng cười nói với Hạt Tiêu: "Cháu yên tâm đi, chú và bố cháu đều ở đây. Bây giờ chú cũng đưa chị Khả Hân đi. Đừng sợ, sau này mặc kệ có là ai ức hiếp cháu thì cũng không phải sợ. Cháu phải nhớ kỹ bố cháu là Trần Hạo Hiên, anh ấy là anh hùng mà thế giới này đều phải kính sợ. Cho dù là trời có sụp xuống thì chú và .bố cháu đều sẽ chống đỡ."
Dứt lời, Hồng Thanh Vũ lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai mà ôm lấy Khả Hân.
Đứa nhỏ đáng thương.
Hồng Thanh Vũ cảm thấy tim của mình đều đang nhỏ máu.
Sau khi lên xe, cuối cùng Hồng Thanh Vũ liếc mắt nhìn căn phòng này một cái, anh ta biết một lát sau, nơi này sẽ trở thành địa ngục chân chính.
Người của Trần Hạo Hiên đang trên đường tới rồi.
Mà bây giờ lửa giận của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-sat-thu/3293353/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.