Lưu Vũ Hàng bày vẻ mặt khó tin, còn tưởng rằng mình nghe lầm.
"Làm sao vậy? Chị Mai... sao bác sĩ Lâm lại hại chết thủ trưởng được? Chắc là... có hiểu lầm rồi!"
"Hiểu lầm? Hiểu lầm gì chứ? Chính bác sĩ Diệu đã nói! Nếu không phải cậu mới cái tên làng bằm kia về khám cho bố thì bệnh tình của ông ấy đã không chuyển biến xấu, chính vì tên đó làm ảnh hưởng đến liệu trình trị liệu của bác sĩ Diệu, mới khiến bố tôi thành ra nông nỗi này? Bác sĩ Lâm chính là hung thủ giết người!" Nông Ngọc Mai vô cùng phẫn nộ, gằn giọng nói ra từng câu từng chữ.
Ánh mắt người nhà họ Nông lại chuyển về phía Lưu Vũ Hàng, hận không thể giết chết anh ta.
"Không thể nào! Bác sĩ Lâm sao... sao có thể làm chuyện như vậy? Nhất định... có gì đó không đúng trong chuyện này?" Lưu Vũ Hàng sợ hãi, không dám tin chuyện này là sự thật.
"Không đúng? Chàng trai trẻ, lời này của cậu là có ý gì? Là nói tôi mắc sai lầm? Hay là... tôi cố ý đổ oan cho vị bác sĩ Lâm kia?" Bác sĩ Diêu đứng bên cạnh mặt không chút cảm xúc, mở miệng nói
Ông ta ở một bên quan sát mọi chuyện, không tỏ ra một chút biểu cảm nào cũng không có ý định can thiệp.
Dù sao hiện tại mọi chuyện cũng không còn liên quan đến sơn trang bác sĩ của ông ta, nên cũng không còn việc gì.
Để cho tên bác sĩ Lâm này chịu tội đi! "Bác sĩ Diêu, tôi... ý tôi không phải vậy!" Ánh mắt Lưu Vũ Hàng lay động, lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/693979/chuong-1954.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.