“Thuốc. Thuốc. Lại hỏng nữa sao?” Lưu Vũ Hàng ngơ ngác nhìn bàn chân của Nông Toàn, đờ người ra mà líu ríu.
Đợi đến khi Nông Toàn nhấc bàn chân lên thì thuốc viên tròn vo đã hóa thành tro | bụi, trộn lẫn chung với bùn cát.
| Trái tim của anh ta loạn lên, đủ loại cảm giác xông lên trên đầu, còn định nói chuyện thì Nông Toàn đã lao đến, hung hăng tát một cái lên trên mặt của Lưu Vũ Hàng.
Lưu Vũ Hàng bị tát đến hoa mắt chóng mặt.
Nông Toàn nắm chặt lấy cổ áo của anh ta, lạnh lùng nói: “Nghe đây! Lưu Vũ Hàng! Nếu như không phải ba của anh và ba của tôi là chiến hữu, hai chúng ta quen biết nhau nhiều năm như vậy thì tôi đã sớm giết chết anh rồi! Món nợ của anh tối nay tôi sẽ tính với anh, bây giờ anh mau nói cho tôi biết! Thần y Lâm đang ở đâu?”
“Đúng! Thần y Lâm ở đâu? Mau nói rõ cho tôi!” “Mau nói rõ cho chúng tôi biết!” “Thần y Lâm đang ở đâu? Mau lập tức phải người bắt anh ta đến đây!” Người nhà họ Nông quát hỏi dồn dập, ai cũng giận đến không kiềm chế được.
Mấy người thần y Diệu ở bên này liếc nhìn nhau, khóe miệng nhếch lên, mỉm cười nhìn sang.
Tình hình đang phát triển theo hướng mà bọn họ vô cùng mong đợi.
Cứ theo cái đà này thì tất cả trách nhiệm đều sẽ chỉ đổ hết lên trên người của thần y Lâm, bọn họ sẽ không cần chịu chút trách nhiệm nào mà ngược lại bọn họ sẽ còn được người bên ngoài miêu tả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/693980/chuong-1955.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.