Sau tiếng hét ấy, một đám người cũng lũ lượt đi vào. Phan Lâm ngoảnh đầu nhìn lại, trán hơi nhăn.
Người tới không phải ai khác, chính là bọn người Tam Tôn Trưởng!
Mọi người không kiềm được cơn giận dữ, nhanh chóng xông vào trong điện, sau khi tất cả chào cung chủ Mạc Tâm thì Tam Tôn Trưởng mới chỉ thẳng mặt Phan Lâm mà quát: "Cung chủ! Tên này lòng muôn dạ thú, vô cùng xảo quyệt! Là tên này đã hại chết Đại Tôn Trưởng! Chính tay cậu ta đã giết Đại Tôn Trưởng, ngài đừng có tin lời nói bậy bạ của tên này!" "Tam Tôn Trưởng, mọi thứ phái có bằng chứng, ông nói Đại Tôn Trưởng là do tôi giết, vậy bằng chứng đâu?" Phan Lâm bình tĩnh nói. "Còn cần bằng chứng sao? Trong Thiên Cung Mo chỉ có cậu và Đại Tôn Trưởng, không phải cậu giết Đại Tôn Trưởng thì chẳng lẽ ông ấy tự sát à?" Tam Tôn Trưởng tức giận nói. "Vậy ý của Tam Tôn Trưởng là thực lực của Đại Tôn Trưởng không bằng tôi, nên mới bị tôi giết chết?" Phan Lâm hỏi ngược lai.
Tam Tôn Trưởng khẽ giật mình, nheo mắt lại không nói tiếp. "Tôi hỏi thêm một câu nữa, nếu tôi đã giết ông ấy thì vì sao khi kiểm tra thi thể lại có kết quả là Đại Tôn Trưởng chết do khí công hỗn loạn, tẩu hóa nhập làm cơ thể nổ tung mà chết?" Phan Lâm hỏi lại. "Thi..." Cả đám đều cứng họng không nói gì được. "Thưa các vị trưởng lão và chủ điện, tôi biết các người không thích tôi lãm, nhưng cũng xin các vị đừng lấy thù oán cá nhân cho vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/693830/chuong-1805.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.