Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Rất nhiều đệ tử của Trường Sinh Thiên Cung tưởng mình nghe nhầm.
Họ ngơ ngác nhìn Tam Tôn Trưởng, trên mặt đây vẻ khó tin. Rõ ràng Bạch Hạo Tâm mà lên đấu sẽ gây bất lợi cho Trường Sinh Thiên Cung cơ mài! Mọi người hoàn toàn có thể cản lại, nhưng vì sao...
Tam Tôn Trưởng lại đồng ý? “Tam Tôn Trưởng! Thế...
thế không được đâu ạ...
Bạch Hạo Tâm...
anh ta không làm đúng luật mà!”
Một đệ tử không nhịn được mở miệng hô lên. “Câm miệng! Ôn ào! Ở đây không đến lượt một đệ tử nhỏ bé như cậu nói chuyện”
Tam Tôn Trưởng hừ lạnh rồi nói. “Nhưng mà, thưa Tam Tôn Trưởng..." Đệ tử kia còn định nói gì thì Tam Tôn Trưởng đã phất tay chen ngang, dáng vẻ cực độ không kiên nhẫn: “Người đâu, lôi đệ tử không biết lễ nghĩa này ra ngoài điện Anh Hoa, đánh gãy hai chân cảnh cáo!”
“Vâng, thưa tôn trưởng!”
Lập tức có đệ tử thuộc bộ phận chấp pháp chạy tới kéo đệ tử kia ra ngoài. “Tam Tôn Trưởng! Tam Tôn Trưởng!”
Đệ tử kia sợ hãi hét lên nhưng cũng vô dụng. Tất cả mọi người đều thay đổi sắc mặt. “Nghe cho kỹ đây! Ở đây đang có khách, các cô cậu đừng để người ta nghĩ là Thiên Cung ta không biết đãi khách, nếu có ai dám làm ầm ĩ trước mặt các vị khách quý, làm mất thể diện của Thiên Cung ta thì sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc! Quyết không nhân nhượng!”
Tam Tôn Trưởng hét lớn. Ông ta vừa dứt lời thì mọi người lập tức câm như hến, không ai dám lên tiếng nữa. Những người thuộc Tử Huyên Thiên thì tròn mắt nhìn nhau. Nữ đệ tử của Tử Huyền Thiên không nén được sự khó hiểu nên hỏi: “Thây ơi, Tam Tôn Trưởng của Trường Sinh Thiên Cung làm gì thế ạ”
Chấn Hám Sơn lạnh nhạt đáp: “Con chưa nhận ra sao? Phan Lâm này có vẻ không được lòng Tam Tôn Trưởng lắm, ta đoán là ông ta thiếu điều muốn Phan Lâm chết trong tay chúng ta nên mới đồng ý cho Hạo Tâm ra sân đây”
“Hả? Vì sao ạ?”
Nữ đệ tử ngạc nhiên hỏi. Phan Lâm vừa có thực lực cao đến đáng sợ lại vừa trẻ tuổi, đến tông môn nào cũng trở thành bảo bối cân phải bảo vệ thật kĩ cả, cũng sẽ được trọng tâm bôi dưỡng thành trụ cột cho tông môn, vì sao Tam Tôn Trưởng lại muốn hủy diệt Phan Lâm? “Ta cũng không biết”
Chấn Hám Sơn lắc đầu. Nhưng Tam Tôn Trưởng đã nói như vậy, người của Tử Huyền Thiên đương nhiên cũng đồng ý. Dù sao thì chuyện này cũng liên quan đến danh dự của Tử Huyền Thiên, nếu không đòi mặt mũi vê thì lúc về họ biết nói gì với những người khác đây? Còn Phan Lâm thì liếc nhìn Tam Tôn Trưởng một cái thật sâu, sau đó lại đưa mặt về toàn bộ những đệ tử đang có mặt ở đây.
Anh thấy được có rất nhiều đệ tử đang rất phẫn nộ bất bình, khó chịu với hành động của Tam Tôn Trưởng.




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.