*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nghe Tam Tôn Trưởng nói vậy, những người thuộc Tử Huyền Thiên bắt đầu xôn xao, họ không còn tự tin và tỏ ra kiêu ngạo như trước nữa mà đã trở nên bàng hoàng, bất an. “Giờ nên làm sao đây?”
“Ngay cả sư huynh Hoàng Công cũng thua, chúng ta đi lên chỉ rước nhục thôi!”
“Chẳng lẽ cứ nhận thua sao?”
“Nếu vậy thì chúng ta còn mặt mũi nào mà về gặp những người khác trong tông môn nữa?”
“Phải làm sao bây giờ? Phải làm sao bây giờ?”
Các đệ tử của Tử Huyền Thiên đứng ngôi không yên, nhưng Chấn Hám Sơn thì lại không hê hoảng hốt chút nào.
Ông ta nghiêng đầu nhìn các đệ tử một lúc rôi mới thản nhiên nói: “Hạo Tâm, con mới đến, vào sân đánh một trận đi! Bây giờ sư phụ không còn cách nào khác, hy vọng của Tử Huyên Thiên đành trông cậy vào con vậy!”
Ông ta vừa nói xong thì một người đàn ông tóc tai bù xù đi ra từ phía cuối đám đông.
Các đệ tử của Tử Huyền Thiên hoàn toàn kinh ngạc, vội vã quay đầu nhìn về phía anh ta.
Đến khi người đàn ông ấy ngẩng đầu lên, tất cả mọi người đều giật mình bật thốt: “Sư huynh Hạo Tâm?”
“Đó là...
Bạch Hạo Tâm sao?”
Các đệ tử Trường Sinh Thiên Cung ở đây cũng nhận ra người này, lập tức kêu lên.
Trong chớp mắt, cả sân thi đấu đều sôi trào. “Cái gì? Bạch Hạo Tâm ư?”
“Bạch Hổ Bạch Hạo Tâm? Là Bạch Hổ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/693765/chuong-1740.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.