Ninh Vô Tâm đỡ Nghiêm Vân Khải, một đường đi hướng hoa viên Vương phủ.
Bao Từ giơ một cây đuốc đi theo phía sau.
Ninh Vô Tâm biểu tình băng lãnh, như có điều gì suy nghĩ, không nói lời nào.
Y đang tỉ mỉ nhớ lại thứ cứng rắn chọc ở hạ thân hồi nãy.
Vừa rồi bản thân đi nước cờ hiểm, viện lý do lung tung lừa gạt Nghiêm Vân Khải.
Bây giờ suy nghĩ một chút, quả nhiên có chút nghĩ thôi đã sợ.
Nếu Nghiêm Vân Khải không tin lý do đó của y, hiện tại còn không biết sẽ có hậu quả gì.
Bất quá… Thu hoạch quá mức phong phú.
Làm ‘cái đó’ đứng dậy, như vậy đã cách thành công chỉ còn một bước.
Còn học được thêm, dục tốc bất đạt, chậm rãi từ từ thì sẽ có thành quả (?).
Y tỉ mỉ suy tính tiết tấu đong đưa lúc vừa rồi. Vì không ai dạy nên y phải tự mình mò mẫm. Thu hoạch lớn nhất ngoài ý muốn là Nghiêm Vân Khải để y cùng hắn ngủ.
Nghiêm Vân Khải thông minh một đời, thế nào lại không nghĩ tới y có tâm tư thô bỉ với hắn?
Không biết là hắn ngu ngốc ở phương diện này, hay là sức ảnh hưởng của hình tượng cao lãnh của y quá lớn.
Mặc kệ nói như thế nào, tình huống hiện tại với y mà nói cực kỳ có lợi.
Bao Từ nhìn Ninh thầy y, trong lòng không khỏi rùng mình một cái.
Biểu tình thần y cực kỳ lạnh lùng nghiêm nghị, nhưng thế nào gã vẫn luôn cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-nguoi-that-cao-lanh/2249135/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.