Dùng qua bữa tối, lại được Thiêm Tuế hầu hạ tản bộ xung quanh một chút, Nghiêm Vân Khải trở lại phòng ngủ của mình.
Đêm nay có rất nhiều thứ phải lo lắng, chỉ sợ sẽ ngủ rất muộn.
Niệm Chi… có khi cũng muốn bồi hắn mà ngủ muộn theo.
Nghĩ đến Ninh Vô Tâm, trong lòng Nghiêm Vân Khải lại bắt đầu có chút phiền táo.
Y tốt nhất nghìn vạn lần không thể làm chuyện gì kì quái, nếu như hắn bị khiêu khích đến nhịn không được, như vậy sẽ vô cùng khó coi.
Hắn không khỏi cực kì hối hận khi yêu cầu y ngủ cùng mình.
Đêm nay cứ thử xem đi, nếu là không được, sau này không bao giờ… ngủ cùng y nữa.
Vất vả lắm mới tìm được một người có thể thăm dò hiện trường giúp mình, làm sao có thể bởi vì…. những chuyện kì quái này mà phá hủy quan hệ?
Ninh Vô Tâm vừa tắm xong, đi vào phòng ngủ của Nghiêm Vân Khải, thấy sườn mặt anh tuấn đang suy tư của hắn, trống ngực đập kinh hoàng, vừa hưng phấn vừa khẩn trương, “Vương gia.”
Bất quá, hôm nay y làm quá mức, hình tượng cao lãnh lạnh lùng trong lòng hắn chắc đã đổ nát.
Tiếp tục như vậy, chỉ sợ hắn sẽ chống cự lại y.
Đêm nay, phải hành sự tùy theo hoàn cảnh, trăm triệu lần không thể nóng vội.
Hai người đều theo đuổi tâm tư của mình, bầu không khí có chút quỷ dị.
Nghiêm Vân Khải ngửi thấy mùi thơm ngát và ẩm ướt tản ra sau khi tắm từ Ninh Vô Tâm, nhíu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-nguoi-that-cao-lanh/2249134/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.