Nghiêm Vân Khải khẽ cau mày nói, “Trong vườn hoa có cái gì?”
Ninh Vô Tâm nói, “Trong vườn hoa có trên trăm loài được trồng, bây giờ đang là mùa hoa cúc nở rộ, phía đông là một hồ sen, phía tây có một tòa giả sơn, trên đó có một chòi nghỉ mát.”
Nghiêm Vân Khải nheo mắt, “Có tra xét phía dưới giả sơn không?”
Ninh Vô Tâm sờ sờ lông mày, kêu nhỏ một tiếng “A”.
Thì ra là thế.
Có giả sơn, phía dưới là ánh sáng, bên trong sẽ tạo thành sơn động (?).
Ninh Vô Tâm nghĩ, chính mình nhộn nhạo như vậy cũng không nghĩ tới, đó chính là nơi rất tốt để yêu đương vụng trộm.
Buổi tối ở trong sơn động tự nhiên vô cùng bí mật, một chút thanh âm cũng không truyền ra ngoài được.
Nghiêm Vân Khải nói với Ninh Vô Tâm, “Trước tiên nghỉ ngơi một chút, rồi mang theo cây đuốc vào trong xem một chút.”
SƠn động âm u, nói không chừng hung thủ vẫn chưa xóa sạch chứng cứ cũng nên.
“Được.” Ninh Vô Tâm ngượng ngùng, Vương gia… Tựa hồ rất thích gọi mình làm việc cùng hắn ni…
Thật chờ mong buổi tối mau tới…
Nghiêm Vân Khải hướng phía Bao Từ nói, “Chuyện ta phái ngươi tra như thế nào rồi?”
“Bẩm Vương gia, chỉ mới nửa ngày, còn chưa tra được đầu mối nào hữu dụng. Thỉnh Vương gia cho tiểu nhân thêm nửa ngày nữa, buổi tối tiểu nhân sẽ bẩm báo cùng Vương gia.”
Bao Từ có chút khóc không ra nước mắt, gã vốn không phải để làm việc này a, thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-nguoi-that-cao-lanh/2249136/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.