Lẽ ra, đất phong của phiên vương phải cách kinh thành rất xa.
Một là có thể trấn thủ biên cương, hai là điều bọn họ đi xa.
Nói cách khác, phiên vương có tâm phản loạn, thường trực tiếp bị đuổi khỏi kinh thành, muốn thu cũng không thu lại được.
Nói thí dụ như, Đông Nam vương.
Nói thí dụ như, Nhạn Bắc vương.
Đương nhiên, Hòa vương lại tương đối đặc thù.
Nghiêm Vân Khải mắt mù, không có quân đội, không có uy hiếp với hoàng đế, sở dĩ, đất phong Hòa châu phủ của hắn ở cạnh kinh thành là bởi một năm ít nhất phải qua lại giữa hai nơi một hai lần, an ủi nỗi nhớ nhung của lão hoàng đế.
Mặc dù như thế, bốn chiếc xe bao gồm cả chiếc chở Nghiêm Vân Khải, Ninh Vô Tâm, Bao Từ, Thiêm Tuế, Thiêm Phúc, Lưu Nghị Chiêu cùng sáu hộ vệ phải đi tròn tám ngày, cuối cùng mới đến được kinh thành.
Những người đi theo Nghiêm Vân Khải đều là những người quen thuộc với kinh thành, giống như Ninh vô Tâm, đã đến đây vài chục lần, còn từng ở qua một vài nhà quan lại, đối với nơi này rất quen thuộc.
Trong đó, không quen nhất với kinh thành, chỉ sợ chính là bản thân Nghiêm Vân Khải.
Trước khi quyết định tới kinh thành, hắn đã suy tính rất lâu.
Hắn là Hoà vương gia, tới kinh thành, tất nhiên sẽ phải trình lên điệp tử (?),chờ hoàng đế tuyên triệu.
Vạn nhất hoàng đế thấy hắn rồi, vậy không phải là hắn sẽ bị lộ sao?
Thế nhưng, theo lời Bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-nguoi-that-cao-lanh/2249124/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.