Đêm đen như mực, trong một tiểu viện yên lặng, một căn phòng nhỏ kín đáo truyền ra tiếng kêu thảm thiết không kìm được của nữ nhân và tiếng thở gấp của nam nhân.
Căn phòng nhỏ này vô cùng kiên cố, chỉ có một cửa sổ, còn được ngăn cách bằng sắt, cực kỳ giống nhà tù trong phủ nha.
“Ta dù có bị ngươi dằn vặt đến chết… Cũng nhất định sẽ lấy được mạng ngươi…”
Giọng nữ vừa oán độc lại thê lương vang lên trong đêm khiến người kinh sợ.
Nam nhân thở gấp dần dần ngừng lại, cười nhẹ một tiếng, kéo đầu nữ nhân hung hăng đập về phía tường.
Theo tiếng đánh, nữ nhân nọ hét thảm một tiếng, sau đó liền không còn thanh âm gì nữa.
Không bao lâu sau, nam nhân mũ áo chỉnh tề từ trong phòng nhỏ đi ra, “Đoan Chính, đem nàng đi xử lý đi.”
Mặt Đoan Chính không chút biểu tình, lập tức đi vào trong phòng thanh lý, một lúc sau liền đem một bao tải khiêng ra ngoài, đưa ra xe ngựa, đi hướng rừng rậm ngoài thành.
Gã đi thật lâu, cuối cùng chọn một mảnh đất, khiêng bao tải xuống dưới, mở nó ra.
Sắc mặt nữ nhân trắng như tuyết, trên người không hề có bất cứ cái gì, trên đầu đầy máu, còn mang theo rất nhiều vết bỏng.
Hai mắt của nàng mở to, khiến Đoan Chính cảm thấy trong người một trận rợn cả tóc gáy.
Gã vội vã đem nữ thi để sang một bên, bản thân bắt đầu đào đất.
Qua một lúc lâu, một cái lỗ lớn rốt cuộc được đào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-nguoi-that-cao-lanh/2249126/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.