Vừa hay Tiểu Đế Tân còn chưa về, Diệp Lăng Nguyệt định tận dụng hơn hai mươi viên linh thạch cấp thấp này trước, xem thử có thể bổ sung linh lực mà Đỉnh Linh tiêu hao không. 
Đang lúc Diệp Lăng Nguyệt mang theo linh thạch cấp thấp rời khỏi Cán Y Phường chưa bao lâu thì có mấy bóng người lén lút đi theo phía sau Diệp Lăng Nguyệt. 
Chờ đến khi Diệp Lăng Nguyệt đến nơi vắng vẻ, mấy bóng người đó bỗng chốc vây tới. 
"Diệp Lăng Nguyệt, ngươi đứng lại cho ta." 
Diệp Lăng Nguyệt từ từ quay người lại. 
Nàng sớm đã cảm nhận được có người đi theo sau lưng, chỉ nghe tiếng bước chân thì nàng đã biết là đám tạp dịch cũ trước đó cứ luôn gây khó dễ nàng. 
"Các ngươi đi theo ta cả đoạn đường rồi, rốt cuộc muốn làm gì?" 
Diệp Lăng Nguyệt nhìn thấy Phương Nhu và năm sáu tạp dịch ở phía sau nàng ta. 
Ba nam hai nữ, bỗng chốc đã chặn kín hết xung quanh Diệp Lăng Nguyệt. 
Phương Nhu vừa nghe thấy Diệp Lăng Nguyệt sớm đã phát hiện ra bọn họ thì cũng có hơi bất ngờ. 
Nhưng vừa nghĩ đến, Diệp Lăng Nguyệt vì không có Luân Hồi Chi Lực mới bị phân đến Cán Y Phường, huống hồ nàng ta nếu thật sự cố ý bố trí nghi trận thì sao lại dẫn người đến nơi hoang vu hẻo lánh như thế này. 
Xung quanh, ngoại trừ họ ra thì không hề thấy một bóng người nào khác, lúc này dù là giết Diệp Lăng Nguyệt thì cũng là gọi trời trời không thấu, kêu đất đất chẳng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-khi-nu-quy-de-ngu-thu-cuong-phi/2870998/chuong-961.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.