Người còn chưa tới gần. 
Tiểu Đế Tân đã giống như có cảm ứng tâm linh vậy, cái đầu nhỏ "soạt" một tiếng quay qua. 
Cái chân nhỏ mũm mĩm đứng cũng xem là vững vàng vội vã bước đi. 
"Ôi chà, Tiểu Đế Tân, người đi chậm một chút." 
Phong trưởng lão vừa thấy dáng vẻ Tiểu Đế Tân vừa đi vừa chạy thì trên mặt lập tức lộ ra biểu cảm đau khổ. 
Tối qua, từ sau khi chưởng giáo Vô Nhai nguyên lực quán đỉnh cho Tiểu Đế Tân, thì cứ như trái cà bị dầm sương vậy. 
Chưởng giáo Vô Nhai vội vàng đem Tiểu Đế Tân đã mở linh trí ném cho Phong trưởng lão như ném quả bóng da vậy, nói bản thân phải đi bế quan một tháng. Tiểu Đế Tân thời gian này ban ngày và buổi tối đều do Phong trưởng lão phụ trách đưa đón, giao cho Diệp Lăng Nguyệt. 
Phong trưởng lão là người đơn thân chưa kết hôn, sống đến chừng tuổi này đều chưa từng chăm sóc trẻ con, tối qua đã giày vò ông ấy mệt lả rồi. 
Vừa sáng sớm, ông ấy mới vừa chuẩn bị nhắm mắt nghỉ ngơi một lát thì Tiểu Đế Tân đã nhảy xuống dưới bắt đầu đi rồi. 
Tấm thân nhỏ đó đi bộ vừa đi vừa té. 
Dọa cho Phong trưởng lão lo lắng nó bị sứt đầu mẻ trán nên ngay cả võ nghệ của đệ tử cũng không dám truyền thụ, cả ngày cứ theo Tiểu Đế Tân tản bộ học đi ở Bích Nguyệt Nhai. 
Không dễ gì chịu được đến giờ này, Phong trưởng lão vội vàng đưa Tiểu Đế Tân về. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-khi-nu-quy-de-ngu-thu-cuong-phi/2870996/chuong-960.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.