Tựa như đất đai khô hạn lâu ngày bỗng chốc gặp trận mưa rào, linh lực trong linh thạch cấp thấp bị Càn Đỉnh điên cuồng hút sạch trơn. 
Linh thạch sau khi hút cạn linh lực nhìn vào chẳng khác gì nham thạch thông thường. 
Diệp Lăng Nguyệt lập tức lại cầm lên một viên linh thạch khác, bắt chước làm theo. 
Mỗi lần Diệp Lăng Nguyệt đổi một viên linh thạch thì Càn Đỉnh cứ như đứa bé tham lam vậy, há cái miệng nhỏ hút cạn linh lực, hơn nữa cái thế hấp thu không có tí nào vì thời gian trôi qua mà giảm tốc độ. 
Mãi cho đến khi hút sạch tất cả linh thạch cấp thấp, đỉnh ấn Càn Đỉnh vẫn không hề có động tĩnh nào, giọng nói non nớt đó của Đỉnh Linh cũng không truyền tới lần nữa. 
Quả nhiên vẫn là linh thạch không đủ? 
Diệp Lăng Nguyệt có hơi chán nản, suy cho cùng Đỉnh Linh đã hao tốn toàn bộ linh thạch khoáng mới luyện thành thân xác của Tiểu Đế Tân. 
Diệp Lăng Nguyệt không hề phát hiện, chính vào lúc nàng hấp thu linh lực trong linh thạch thì thời gian đã thấm thoát mà đến hoàng hôn rồi. 
"Vợ à vợ à, ta về rồi." 
Tiểu Đế Tân vừa trở về thì vội vã hôn một cái lên mặt của Diệp Lăng Nguyệt. 
Nhóc con từ sau khi linh trí khai hóa, so với lúc trước đã láu cá hơn nhiều. 
Nó thích nhất chính là dùng các loại danh mục lén "gặm" Diệp Lăng Nguyệt. 
Mỗi ngày trước khi ra khỏi cửa "gặm" một cái, trở về "gặm" một cái, trước khi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-khi-nu-quy-de-ngu-thu-cuong-phi/2870999/chuong-962.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.