Thứ từ trong bao bố đổ ra cũng là một số lượng lớn hỗn hợp các hạt giống, còn có đá và các mảnh vụn nhỏ bằng sứ.
Vừa nghĩ tới Diệp Lăng Nguyệt “một người” phải phân loại trăm bao hỗn hợp hạt giống, Lục hoàng tử Hạ Hầu Kỳ liền tức giận. Tên nô tài đáng chết, dám khi dễ Diệp Lăng Nguyệt.
Lục hoàng tử hôm nay muốn cho Mạnh phó tổng quản biết rằng, ở trong hoàng cung này, bất kể là ai cũng đừng nghĩ đến việc đụng vào một sợi lông của Diệp Lăng Nguyệt.
Mạnh phó tổng quản vẻ mặt đau khổ, nhìn những thứ được đổ ra trên mặt đất, nhất là những mảnh sứ vụn kia vẫn còn đang lóe hàn quang. Mụ đường đường cũng là một Thất Đỉnh cao thủ, bây giờ lại phải khom người cúi gối trước mặt đám tiểu bối Tứ Ngũ Đỉnh này.
Mạnh phó tổng quản một bụng khí tức, muốn lên không được muốn xuống cũng không xong. Tất cả đều phải giấu vào trong. Diệp Lăng Nguyệt đáng chết, chờ đó mà xem, chờ đến lúc Lục hoàng tử rời đi, xem ta xử lý tiểu tiện nhân ngươi như thế nào.
Lục hoàng tử thấy được vẻ mặt của Mạnh phó tổng quản liền quát lên.
“Không được sử dụng tinh thần lực, hãy phân loại hết đống hạt giống này đi.” Mệnh lệnh của Lục hoàng tử giống như bùa đòi mạng vậy, vang lên ở bên tai của Mạnh phó tổng quản.
“Tuân... Tuân lệnh.” Mạnh phó tổng quản cũng không dám đứng dậy, dùng đầu gối bò tới trước, rồi giống như một con chó vậy, dùng tay nhặt từng hòn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-khi-nu-quy-de-ngu-thu-cuong-phi/2870650/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.