Lúc Diệp Lăng Nguyệt trở lại Lam Phủ thì đêm đã khuya. 
Nhưng bên trong Lam phủ đền đuốc vẫn sáng choang, cả nhà Lam Ứng Vũ đều đang chờ Diệp Lăng Nguyệt trở lại. Thức ăn trên bàn đã sớm nguội lạnh nhưng vợ chồng Lam thị và Lam Thải Nhi đều không đụng đũa. 
Lam Thải Nhi thỉnh thoảng lại đứng dậy, nhìn ra phía ngoài cửa. 
“Cha, sao Lăng Nguyệt còn chưa về, không lẽ trong cung đã xảy ra chuyện gì?” 
Tính cách Lam Thải Nhi vốn hay manh động. Nếu không phải Lam phu nhân ngăn cản thì nàng đã sớm chạy vào hoàng cung. 
“Ngồi xuống, con cho rằng Nguyệt nha đầu là ai chứ. Đầu của nó còn thông minh hơn người khác nhiều.” Lam Ứng Vũ trợn mắt nhìn con gái lớn của mình. 
Hôm nay là ngày đầu tiên Diệp Lăng Nguyệt đến Ngự Y viện nhậm chức. Mọi người trong Lam phủ đều rất là lo lắng. 
Diệp Lăng Nguyệt vừa bước vào cửa đã nhìn thấy ba người nhà Lam phủ đang lo lắng bất an, ngay cả cơm cũng không ăn. Trong lòng nàng chợt cảm thấy ấm áp, cả ba người đều đã hoàn toàn chấp nhận nàng. 
“Nghĩa phụ, nghĩa mẫu, tỷ tỷ, sao mọi người đều không ăn cơm vậy?” 
Diệp Lăng Nguyệt hôm nay có thể nói là đã đại sát tứ phương. 
Nàng một trong tối một ngoài sáng đã giáo huấn cả hai đại tổng quản của Ngự Y viện, lại đoạt được năm chục ngàn lượng hoàng kim. Quan trọng nhất là tinh thần lực của nàng đã đột phá lên Ngũ Đỉnh. 
Ba người nhà Lam phủ nhìn thấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-khi-nu-quy-de-ngu-thu-cuong-phi/2870651/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.