Hạ lão tam cũng biết gã thiếu niên mà Thập thiếu mang tới không tầm thường.
Nghe nói người thiếu niên gầy yếu xem ra mới mười mấy tuổi đã hiểu biết về độc, trên khuôn mặt xấu xí của Lại Cô có chút khó tin.
“Coi như là hiểu biết chút ít.” Diệp Lăng Nguyệt nhận lấy một viên Đoạn Trường đan.
Nhưng trong nháy mắt Diệp Lăng Nguyệt nói dõng dạc, đây đúng là đoạn trường đan.
“Bên trong có ba lượng đoạn trường thảo, ba cây ngô công đằng và dịch rắn hổ mang được làm loãng qua không thể giả được, chính là Đoạn Trường đan tam phẩm.” Diệp Lăng Nguyệt lời vừa ra khỏi miệng, sắc mặt Lại Cô liền thay đổi lớn.
Bởi vì Diệp Lăng Nguyệt nói ra thành phần của Đoạn Trường đan giống hệt với lúc khi nàng luyện đan.
“Chỉ là...” Diệp Lăng Nguyệt mắt nhìn Lại Cô. “Những thành phần này so với Đoạn Trường đan phổ thông phân lượng dược thảo ít hơn hai phần ba.”
“Ồ, mọi người cũng nghe rồi chứ thiếu cân thiếu lạng khó trách đan dược này của ta vô dụng. Ông chủ Tam ngươi đã nghe rõ rồi chứ, người phụ nữ xấu xí này là một gian thương.” Cổ Đại thiếu vừa nghe nhất thời mặt mày hớn hở như thể muốn động thủ.
“Khoan đã, Cổ Đại Thiếu trong Vạn Bảo quật không được xảy ra bất kỳ tranh đấu nào. Lại Cô phá vỡ quy tắc ta sẽ xử lý, đưa nàng ta vĩnh viễn ra khỏi Vạn Bảo quật. Nhưng nếu ngươi muốn động thủ, làm ơn rời khỏi Vạn Bảo quật rồi mới được động thủ. Nếu không, đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-khi-nu-quy-de-ngu-thu-cuong-phi/2870632/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.