Danh tự Hồng thập tam này, Hạ lão tam nhãn tuyến đông đảo ở Hạ Đô cũng chưa từng nghe qua. Dùng đầu ngón chân nghĩ, Hạ lão tam cũng biết đó không phải là thân phận thật sự của đối phương.
Hạ lão tam nhìn thêm Phượng Tân chút nữa, thấy trong mắt của hắn mang theo mấy phần ranh mãnh. Ngưng mắt nhìn thiếu niên gầy yếu bên cạnh, đáy mắt lộ ra nhu quang khiến cho Hạ lão tam không khỏi giật mình.
Chẳng trách vừa rồi Thập thiếu không có nửa điểm phản ứng với Thủy Yêu Nhiêu một đại mỹ nhân như vậy, thì ra Thập thiếu lại có sở thích với người cùng giới.
Xem ra Hồng thập tam này vẫn rất được lòng Thập thiếu cẩn thận hầu hạ vẫn hơn. Hạ lão tam âm thầm tặc lưỡi, nhưng trên khuôn mặt vẫn nở một nụ cười, không ngừng cúi người gật đầu.
“Thập thiếu, Thập tam thiếu, thời gian cũng tới rồi, lão phu dẫn các người đi dạo xung quanh một chút, xem có món đồ nào vừa mắt hai người không.”
Hạ lão tam dẫn hai người bắt đầu đi loanh quanh Đệ Nhị tầng dưới lòng đất.
Cũng không biết Vạn Bảo quật dùng cách gì mà toàn bộ Đệ Nhị tầng dưới lòng đất giống như là một quảng trường cỡ trung, từng nhóm người túm năm tụm ba.
Không giống với buổi đấu giá trước đây từng thấy ở Cự Kỳ Lầu, buổi đấu giá ở Vạn Bảo quật cũng không phải chỉ là người bên trong Vạn Bảo quật ra mặt.
Những buổi đấu giá ở đây phần lớn đều là những buổi đấu giá quy mô nhỏ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-khi-nu-quy-de-ngu-thu-cuong-phi/2870628/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.